Từ
ngày 1/9 năm nay, các trường trung học ở Bắc Kinh bắt đầu thực hiện
thay đổi sách giáo khoa môn Ngữ văn, theo đó một loạt tác phẩm văn học
kinh điển và các áng thơ văn cổ bị loại bỏ, thay vào đó là những tác
phẩm mang tính thời thượng.
Đáng chú ý nhất là “Tuyết Sơn phi hồ†của Kim Dung đã thế chỗ của “AQ chính truyện†của Lỗ Tấn.
Tin
tức truyền đi lập tức gây nên cuộc tranh luận sôi nổi trên mặt báo cũng
như các diễn đàn Internet và nhanh chóng hình thành hai luồng dư luận
đối nghịch nhau. Những người tán thành và ủng hộ việc thay thế này thì
ca ngợi Ủy ban biên soạn sách giáo khoa Bắc Kinh đã mạnh dạn “đáp ứng
nhu cầu thời đạiâ€Â.
Tuy
nhiên, những người phản đối chiếm số đông lại cho rằng: “văn hóa kiểu
fastfood đã thay thế văn hóa uyên thâm bác học mất rồiâ€Â, “điều này báo
hiệu một nền văn hóa giải trí đã ập đếnâ€Â. Nhiều người lo ngại việc loại
bỏ quá nhiều tác phẩm văn học cổ trong sách giáo khoa trung học sẽ tạo
nên sự đứt gãy về văn hóa.
Theo
báo chí thì việc “Tuyết Sơn phi hồ†được đưa vào sách giáo khoa trung
học Bắc Kinh không phải là việc ngẫu nhiên bởi trong Ban biên soạn SGK
có rất nhiều người là fan của Kim Dung.
Có
ít nhất 3 vị giáo sư, phó giáo sư, trong đó có ông Trưởng ban biên tập
Cố Đức Hy là người mê truyện chưởng Kim Dung và chính ông Cố Đức Hy đã
đề nghị đưa “Tuyết Sơn…†vào thế chỗ cho “AQ chính truyệnâ€Â.
Những
tiết lộ này đã gây nên sự bất bình mạnh mẽ trong dư luận. Nhiều người
cho rằng, tu sửa sách giáo khoa dựa vào ý thích cá nhân là điều không
thể chấp nhận được, là rất vô trách nhiệm.
Có
người thậm chí viết “Một nhóm mê tục tự xưng là chuyên gia, các vị là
fan của Kim Dung thì bắt thế hệ trẻ cũng phải là fan Kim Dung sao? Văn
hóa kinh điển bị loại bỏ thì còn ai được thưởng thức nữa chứ?â€Â.
Bên
cạnh việc nghi ngờ trình độ của những thành viên Ban biên soạn, nhiều
cư dân mạng còn cho rằng đem “Tuyết Sơn…†thay thế “AQ…†là “dùng văn
học thông tục thay thế văn học chủ lưuâ€Â, tác phẩm “AQ chính truyện†của
Lỗ Tấn là tác phẩm khởi đầu cho văn học cận đại Trung Quốc, mổ xẻ tính
cách của người TQ, việc học sinh trung học nghiên cứu nó là rất cần
thiết và không thể thay thế, vì sao lại tuỳ tiện bỏ nó đi?
Thậm
chí có ý kiến còn cho rằng “đưa truyện chưởng Kim Dung vào SGK là sự
suy đồi của một nền văn hóa nước lớnâ€Â. Cũng có ý kiến cho rằng đưa tác
phẩm Kim Dung vào cũng được nhưng không nên loại bỏ tác phẩm của Lỗ Tấn
vì đó là hai ngọn cờ của hai dòng văn học, họ bổ sung cho nhau, tạo nên
sự toàn vẹn của văn học TQ.
ÃÂ
kiến của các chuyên gia cũng phân thành hai luồng khác nhau. Một số
không tán thành việc đưa tác phẩm của Kim Dung vào thay cho tác phẩm Lỗ
Tấn, một số lại cho rằng tác phẩm Kim Dung xứng đáng có chỗ đứng trong
sách giáo khoa nhưng cũng không nên gạt tác phẩm của Lỗ Tấn. Một số
khác lại tán thành loại tác phẩm của Lỗ Tấn ra vì “toàn chửi bới người
khácâ€Â.
Đáng
chú ý có ý kiến của Phó giáo sư Chu Sùng Khoa ở ĐH Trung Sơn cho rằng
vấn đề không phải ở chỗ đưa tác phẩm này vào, đưa tác phẩm kia ra khỏi
SGK là có thể xoay chuyển được tình hình bế tắc trong việc giảng dạy
ngữ văn hiện nay.
Cốt
lõi của vấn đề nằm ở chỗ mô thức giáo dục và thể chế thi cử kia. Cần
phải thay đổi mô thức dạy học và thể chế thi cử thì mới nâng cao được
chất lượng môn ngữ văn.
Hầu
hết các chuyên gia về ngữ văn đều cho rằng cần phải bảo lưu tinh hoa
văn học cổ, nó phải chiếm khoảng 20% trong SGK, khuynh hướng bỏ cổ văn
là sai lầm và không thể chấp nhận được.
Theo Thu Thủy
Tiền Phong