HANU
 
 
Hình của Nguyễn Thái Kiên
Ä‚n tết ở Lệ Giang
Bởi Nguyễn Thái Kiên - Sunday, 8 October 2006, 11:34 PM
 
TTCN - Sau những giờ say sưa ngây ngất với cảnh sắc trên ngọn núi cao 4.506m tuyết phủ vĩnh cửu, cái giá lạnh và không khí loãng không cho phép chúng tôi chần chừ ở lại quá lâu trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn. Và bởi khi chúng tôi lên ngọn núi cao này đã là sáng 30 tết.

4g chiều 30 tết, ngay khi bước những bước đầu tiên vào khu vực cổng cổ thành Lệ Giang, chúng tôi biết ngay mình đã chọn lựa đúng nơi để có một đêm giao thừa đáng nhớ. Đã đến Lệ Giang thì phải nhớ chọn nhà trọ trong cổ thành để được sống cùng với cư dân Nạp Tây trong những ngôi nhà truyền thống của họ: nhà gỗ hai tầng nền đá với một cái sân trong ấm áp có treo vài con cá lớn và mấy tảng thịt lợn.

Trong khi Bắc Kinh và Thượng Hải đã làm tôi khá thất vọng, Tô Châu và Hàng Châu vốn được mệnh danh là thiên đường hạ giới cũng chỉ... tàm tạm thì Lệ Giang lại hơn cả mong đợi! Một không khí đặc quánh cổ kính. Cả một khu thành cổ trù phú vẫn đang sống rất mãnh liệt suốt đêm ngày. Những kiến trúc cổ, những ngôi nhà, những con đường, quảng trường, ngôi chợ, hệ thống dẫn nước lộ thiên... vẫn còn nguyên giá trị sử dụng và đang đóng góp vào cuộc sống hằng ngày của mỗi cư dân Lệ Giang.

Trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn sáng 30 tết

Thật tuyệt khi dùng bữa tối 30 tết bên con kênh trong vắt xây bằng đá chảy song hành với mỗi con đường. Chúng chính là hệ thống dẫn nuớc sinh hoạt lộ thiên của thành phố. Những chú cá hồng tươi bơi lượn trong dòng nước trong vắt lạnh giá do tuyết tan chảy về từ Ngọc Long Tuyết Sơn. Những ngọn đèn lồng đỏ của nhà hàng hắt bóng xuống những dòng kênh. Có một số món đặc sản ở Lệ Giang mà bạn có thể thú vị khi nghe tên nhưng không khỏi ngại ngần khi thử, như món “thanh đình chiên bơ” hết sức phổ biến ở mỗi nhà hàng (thanh đình: tên Hán - Việt của chuồn chuồn!).

Với mật độ nhà nghỉ, quán ăn và cửa hàng dày đặc, có thể nói Lệ Giang đã du lịch hóa cao độ. Nhưng dù chật ních du khách Lệ Giang vẫn không mất đi cái không khí cổ kính đầy chiều sâu của nó. Vẻ đẹp của từng con đường, góc phố và những ngọn đèn thả trên kênh làm bạn quên đi rằng mình đang phải chen lấn trong đám đông du khách đang đón chào năm mới cổ truyền sắp đến.

Giao thừa. Tiếng pháo và ánh sáng pháo hoa làm khu vực tân thành Lệ Giang như ấm hơn, trong khi ở khu cổ thành các căn phố mặt tiền bán hàng lưu niệm vẫn mở cửa đến tận sát giờ giao thừa). Du khách vẫn tấp nập đi lại.

Sáng mồng một, gia đình Nạp Tây chủ nhà trọ mời chúng tôi vài món bánh nhà làm. Tôi đã từng đến nhiều nước thế nhưng Lệ Giang vẫn là nơi tôi mong trở lại hơn đâu hết...

PHẠM BÍCH THỦY